- Mưa là gì vậy hã anh?
Bên ngoài thời tiết thật tồi tệ, những giọt nước mưa đập vào ô của sổ
Tách.....tách.....tách.....
-Anh ơi! Mưa là gì vậy?
- Mưa hã em? Đó có nghĩa là trời đang khóc đấy!
- Nhưng tại sao trời lại khóc?
- Ừ, cũng ko hẳn là trời khóc đâu.Đúng hơn đó là những giọt nước mắt của tất cả những người buồn sầu trên thế giới đã kết lại thành mây.
- Tất cả những giọt nước mắt à, thật thế hã anh?
- Không phải là tất cả mà là hầu hết. Những giọt nước rơi từ trời là của những ng buồn sầu mà ko đc an ủi. Còn nếu như họ đc an ủi thì những giọt nước mắt ấy sẽ đọng lại và cất giữ trong tim giống như một kho tàng quý giá.
- Nhưng tại sao mưa nhiều quá vậy?
- Điều đó có nghĩa là ngày nay nhiều người than khóc, nhưng lại có quá ít ng an ủi.
- Vậy làm sao để cho mưa tạnh? Em phải an ủi tất cả mọi ng trên thế gian này ư? Em muốn ngày mai trời lại nắng.
- Chỉ cần rm an ủi 1 ng là đủ, ngay khi họ đang khóc, khi mà em gặp họ. Nhưng anh ko chắc là em làm đc điều đó.
- Vậy tối nay em sẽ đặt thật nhiều ly ở bậu cửa sổ để hứng mưa, và em sẽ mang trả lại cho những ng chủ thực sự của chúng- những ng đã buồn sầu và than khóc.
- Nhưng làm sao em có thể trả lại đúng giọt nước mắt cho từng ng đc? Họ đâu có ghi tên lên trên đó?
...
Sáng hôm sau, em kiên nhẫn đặt từng giọt nước lên lòng bàn tay và nhìn vào bên trong. Những giọt pha lê nhỏ bé ấy luôn còn đọng lại 1 khuôn mặt...
THẬT DỄ NUỐI TIẾC VÌ MỘT ĐIỀU GÌ ĐÓ ĐÃ MẤT ĐI, NHƯNG SẼ RẤT KHÓ ĐỂ NHẬN RA VÀ TRÂN TRỌNG NHỮNG GÌ MÌNH ĐANG CÓ.
P/S: Ko dễ để bạn có thể nhìn thấy khuôn mặt vô hình trên giọt nước pha lê ấy, khi bạn là 1 ng vô cảm và vồn vã. Có lẽ với 1 cô bé nhạy cảm, đa sầu như Hà thì ko quá khó để cảm nhận